Giấc mơ bong bóng
Bong bóng nhỏ... nhè nhẹ bay...
Mong manh... nhẹ nhàng...
Bong bóng nhỏ nhè nhẹ bay...
Đêm qua em mơ về một câu truyện cổ tích...
Giấc mơ bong bóng xà phòng...
Thấy mình hồi bé... chạy chơi... vui cười...
Nhè nhẹ thổi... bong bóng xà phòng bay lên cao... hàng trăm hàng nghìn quả...
Lung linh... nhè nhẹ... bong bóng bay lên thật cao...
Bong bóng hoà vào em... bao bọc...
Thoáng chốc đã nằm trong bong bóng rồi...
Từ từ... nhè nhẹ.. bong bóng đưa em lên cao...
Bay lên cùng bong bóng...
Bong bóng bay đi rất xa, xa mãi... đến một vùng đất hoa cỏ xanh mát...
Yên bình... xinh đẹp... vùng đất cổ tích phải đây chăng..?
Em thấy trên cao cầu vồng lung linh rực rỡ, hoà với ánh ban mai một âm hưởng bình yên...
Em thấy dưới kia ngàn hoa đang nở rực, khoe sắc hương đón ánh mặt trời...
Và đâu đó tiếng chim đang rộn ràng ca hát... hoà với trời mây một khúc nhạc mùa xuân...
Phải chăng đây là mảnh đất thiên thần trong truyện cổ tích...?
Bong bóng tiếp tục bay... bay chầm chậm, giống như một chiếc thuyền lững lờ trôi trên dòng sông kết bởi bồng bềnh mây ngũ sắc...
Ngắm nhìn mọi thứ qua lăng kính muôn màu của bong bóng bay...
Em thấy nàng Bạch Tuyết bừng tỉnh sau một giấc ngủ say...nở nụ cười rực rỡ như bông hồng đỏ ngắm nhìn hoàng tử thân yêu...
Em thấy Lọ Lem trên đồi giày thuỷ tinh sánh vai cùng hoàng tử bạch mã...
Em thấy nàng tiên cá hát khúc ca của biển... khuôn mặt rạng rỡ như ngọc trai lộng lẫy... hát vì hoàng tử thương yêu...
Ngọt ngào... Hạnh phúc...
Muôn nơi tràn ngập yêu thương...mọi thứ như được phủ bởi thương yêu bất tận...
Bong bóng lại bay đi...
Nhìn xuyên qua bong bóng mọi thứ đều lung linh và huyền ảo lạ... Vạn vật như được phủ lên muôn màu bong bóng bay... Hoà trộn vào nhau tạo nên một không gian bất tận rạng ngời...Bay... nhẹ bay...
Bất chợt... xa xa... một hình bóng thân thương...
Không... không phải... Mà là chưa từng gặp gỡ, chưa từng quen biết..
Chưa từng gặp mà sao gần gũi đến vậy..? Như thể muôn kiếp trước ta đã từng biết nhau...
Có phải đó là hoàng tử của em không... Là hoàng tử của riêng mình em... Có phải không..?
Bong bóng ơi lại gần đi... Bay lại... thật gần...
Rất gần... gần lắm... tuởng chừng như chỉ cần đưa tay ra... hoàng tử sẽ đỡ em lên con tuấn mã của chàng...
Gần lắm rồi... câu truyện cổ tích của em...
Vỡ tan... bong bóng vỡ tan rồi...
Bừng tỉnh...
Cổ tích của em... cũng vỡ tan rồi...
Bừng tỉnh...
Chỉ là một giấc mơ thôi... một giấc mơ không thật...
Em biết mình không phải là công chúa... Không phải và cũng chẳng thể nào là nàng công chúa trong cổ tích đẹp đẽ kia...
Có lẽ là quá ngốc nghếch khi đã từng mơ... đã từng mơ giấc mơ không thực ấy...
Đã từng hi vọng... đã từng nhầm lẫn để rồi nhận ra thật ngốc nghếch khi ép mình vào đôi giày thuỷ tinh trắng muốt... thật ngốc nghếch khi nghĩ mình là công chúa...
Vốn là không phải mà... không phải là công chúa...
Người đó không phải em... Nàng công chúa đó nào phải là em...
Nhè nhẹ thổi...bong bóng bay cao...
Lung linh... nhè nhẹ...
Em lại thổi bong bóng... tìm lại giấc mơ bong bóng xà phòng...
Nhiều bong bóng quá... bao quanh em như giấc mơ kia...
Chạm nhẹ... vỡ tan...
Sao bong bóng mong manh đến thế... như giấc mơ kia quá dễ tan...
Sao bong bóng đẹp mà không thật... sao cứ lung linh mà chẳng được lại gần..?
Chạm nhẹ... lại vỡ tan rồi...
Vỡ tan như giấc mơ của em... ngọt ngào... đẹp đẽ mà chẳng có thật...
Chạm nhẹ... vỡ tan...
Không đâu... bong bóng không tan biến... bong bóng tan hoà vào ánh mặt trời...
Bong bóng tan thành muôn vì sao sáng...
Mang giấc mơ kia lên đến tận trời xanh...
Em giữ lại giấc mơ... giấc mơ bong bóng muôn màu sắc...
Nhè nhẹ... nhè nhẹ bay...
Bong bóng ơi bay lên tận trời cao nhé...
Để giấc mơ kia vang mãi tận trời xanh...
Để giấc ngủ này em được mơ giấc mơ bong bóng...
JENNY
0 nhận xét