Mưa buồn ....

Hạt từng hạt vẫn rơi trên đôi tay nhỏ bé giữa khoảng trời trút mưa lặng lẽ mênh mông. Từng hạt mưa tí hon rơi xuống và vỡ tan, trong suốt và êm đềm, lặng lẽ mà hư vô…

Có người nói rằng họ muốn được khóc dưới mưa, vì như thế sẽ chẳng ai biết đâu là nước mưa, đâu là nước mắt. Mưa vẫn rơi đều trên phố vắng đêm khuya, có biết đâu đây là cặp tình nhân đang trú mình dưới hiên, hay là người con gái thẫn thờ, lạnh lẽo và cô đơn bước đi. Mưa ơi, sao mi vô tình đến thế? Mi rơi vào nỗi nhớ của trái tim bé nhỏ, mi lặng lẽ tan vào trong đêm, như người con gái vẫn khóc, vẫn chờ đợi một tình yêu mà không bao giờ có được. Thời gian ơi, sao lại trôi qua mau thế? Hạt từng hạt cứ rơi, chẳng biết tự bao giờ mà người con gái ấy đã thay đổi rồi. Vẫn là mưa đấy thôi, vẫn là đêm trôi dài mà sao con người lại thay đổi nhiều quá, mưa sao mà rắc rối phức tạp đến khó hiểu. Có khi trầm buồn, có khi nhảy nhót vui đùa. Khi mờ nhạt, lúc lại in đậm trong tim. Hạnh phúc có phải quá xa vời hay không, khi hôm nay mưa đến, ngày mai lại ra đi như tấm lòng con người đổi thay khó đoán?

Người con gái xưa vẫn lặng lẽ ngồi đây. Mái tóc dài đã không còn nữa, nụ cười ánh bình minh đã dập tắt bởi bao sóng gió của cuộc đời. Và nước mắt kia vẫn cứ rơi, như mưa vẫn trĩu hạt để hi vọng một ánh cầu vồng đẹp xinh. Vẫn nơi đây trong tiếng “lọc cọc” của bàn phím, vẫn là đôi mắt xa xăm, nhưng chính thời gian cũng khó có thể phủ nhận rằng, người con gái ấy đã thay đổi tất cả rồi. Nó không khóc vì đau, vì nó cũng chẳng đau hơn được nữa để phải khóc. Nó vẫn cười vì cuộc đời vẫn còn là cuộc chiến đấu tranh để tự mình đứng lên. Nhưng có lẽ đằng sau những phù hoa vật chất, nó vẫn còn đâu đó hình bóng của những gì nó trải qua, vẫn ẩn náu đâu đó trong tim là một cô bé hồn nhiên và vô tư trước đóa hoa hồng rực thắm của cuộc đời. Một chút trầm ngâm. Một chút vô tình. Người con gái ấy thèm khát một hạnh phúc bé nhỏ mà vững bền, để xua đi bao màn đêm giá lạnh đã vây chặt cuộc đời nó. Hạnh phúc đã tới nhưng có biết được bao giờ sẽ lại ra đi, bỏ lại đôi cánh rỉ máu trong màn đêm giá băng. Bầu trời đêm vẫn u hoài bao chất chứa buồn vui của người con gái ngày xưa…

…Mưa ơi, xin đừng mang đi bao hạnh phúc của người con gái ấy nữa. Người con gái ấy đã đau lắm rồi. Xin hãy ban cho nó một đôi cánh mạnh mẽ để có thể vút cao trên bầu trời của tình yêu thương và hạnh phúc…

Ngoài trời mưa vẫn rơi…
Jenny
8.00 pm 3/7/2008[ Mot nga`y Mua]

You Might Also Like

0 nhận xét

Flickr Images

facebook.com/jennyqnguyen